“ Không, không được, mau thả em xuống, đừng để bà nhìn thấy.”
 Ý cô là muốn kéo gần khoảng cách với Tần Liệt, nhưng tuyệt đối không muốn bà Tú Chi thấy cảnh này, sẽ ngượng chết mất. Ngoài sân có tiếng động, bà Tú Chi từ bếp bước ra gọi vọng vào.
 "Tần Liệt, cháu dâu dậy chưa? Ra ăn sáng thôi”.
Hứa Chi Miểu lập tức vùng ra khỏi vòng tay Tần Liệt, nhảy xuống đất, vội đáp.
 "Dậy rồi bà ơi, bọn con ra ngay đây."
Nhìn ánh mắt cô lườm mình, Tần Liệt chỉ cười, nhúng vai vô tội
 "Là em bảo anh bế mà." 
Đổi lại là ánh mắt giận dỗi rõ ràng từ khóe mắt cô. Ăn cơm xong, ba người cùng nhau hướng về ngọn đồi phía sau. Đường lên núi không quá dốc. 
Tần Liệt xách hai chiếc vỏ tre đi trước, Hứa Chi Miểu theo sau, còn bà cụ Diệp Tú Chi sau thời gian điều dưỡng, sức khỏe đã khá hơn nhiều, đi cuối cùng.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play