Hứa Chi Miểu còn chưa kịp nói gì thì Tuấn Tử đã nhích người, vỗ vỗ miên miên, rồi cả hai bò nhanh về phía bà.
Hai nhóc đã bò rất thành thạo, có người đỡ còn có thể đi vài bước. Nguyễn Minh Hà lo lắng chúng ngã, nền hai tay đặt sau lưng mỗi bé, đỡ cho đứng lên. Hai đôi chân nhỏ nhắn mềm mại đạp đạp rồi cả hai lao vào lòng bà, miệng bi bô bế.
Sự thân thiết này cho thấy hai bé không chỉ không sợ người lạ mà còn rất tin tưởng cảm giác quen thuộc từ bà.
Hứa Chi Miểu nghĩ thầm rằng có lẽ chúng vẫn nhớ bà.
“ Ôi trời ơi, hai cục cưng của bà.”
Nguyễn Minh Hà xúc động đến mức suýt khóc. Bà cụ Diệp cũng ngạc nhiên,
“ Chúng nó còn nhớ bà đấy.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT