"Đều tại anh hại tôi." 
Thậm chí có lần cô ta dùng than nóng để làm bỏng da anh ta, nhưng đôi khi cô ta lại ngồi ngơ ngác, lẩm bẩm,
"Tôi đã thế này rồi, chỉ có thể sống tiếp với anh, một kẻ phế nhân chẳng còn gì để mất." 
Bước sang năm 1977, ngày 30 Tết, tức ngày 17 tháng giêng  năm 1977, Thẩm Phó Chi cùng gia đình ông Đinh Cửu Phùng đã từ tỉnh trở về quê từ vài ngày trước để đón tết cùng đại gia đình. 
Hứa Chi Miểu chuẩn bị quần áo mới cho từng thành viên trong nhà. Cụ bà Diệp và bà Nguyễn Minh Hà mặc áo mới, soi gương rồi giúp nhau chỉnh lại, miệng thì than thở,
"Tốn tiền thế này làm gì? nhà còn thiếu quần áo đâu. Nhìn hai bà vừa soi gương vừa cười mãn nguyện, Hứa Chi Miểu liền quàng thêm cho mỗi người một chiếc khăn quàng cổ. 
“ Nhờ hai bà chăm sóc giúp tụi con hai đứa nhỏ, tụi con mới không rối tung cả lên. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play