"Tôi nghĩ đứa nhỏ chưa chắc đã là con của Lâm Phong."
 Dư Phương trừng mắt nhìn cô ta.
 "Niếp nhị muội, người ta đã khổ sở như vậy rồi, sao không nói lời tử tế cho được?" 
Hứa Chi Miểu nhìn xe bò xa dần, trong lòng ngổn ngang suy nghĩ. Phùng Thanh từ đầu đến cuối không hề mở mắt, nhưng con ngươi lại chuyển động vài lần, rõ ràng vẫn tỉnh táo. Không biết liệu cô ta có từng hối hận không?
 Buổi chiều, Phương Viên đến tìm Hứa Chi Miểu cũng nhắc đến chuyện này. Cô thở dài:
“ Tuy chị không thích Phùng Thanh, nhưng nhìn cô ấy giờ thê thảm thế này cũng thấy hơi tội nghiệp.”
 Hứa Chi Miểu lật mặc chiếc áo lên phơi cười:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play