Trần Duẫn Triết cảm thấy mình đã làm hỏng tất cả, tin nhắn anh gửi Kỷ Nhược Bạch không trả lời, gọi điện cũng không nghe.
Trần Duẫn Triết gọi một cú điện thoại cho anh trai, lúc này anh chỉ muốn tìm chút an ủi.
Đầu dây bên kia hình như vừa họp xong, nghe lời kể của Trần Duẫn Triết liền lập tức hứng thú. Trần Duẫn Triết hoàn toàn tin rằng anh trai mình bỏ mặc cả đám cổ đông chỉ để nghe anh tám chuyện.
“Vậy là, em hôn cậu ấy một cái, rồi vẫn chưa tỏ tình?” – Trần Vũ Triết trong điện thoại tức đến mức hận sắt không thành thép, hôn người ta rồi không tỏ tình thì khác gì lưu manh chứ?
“Em nói rồi, em nói em thích em ấy rồi.” Trần Duẫn Triết vô cùng ấm ức, lúc đó anh đâu còn nhớ được nhiều như vậy, chỉ cảm thấy khung cảnh ấy quá thích hợp để hôn, nếu không thì có lỗi với trận tuyết hôm đó.
“Em chỉ nói thích cậu ấy thôi à? Còn gì nữa? Đã tặng khuy măng sét chưa, ít nhất cũng phải thể hiện quyết tâm chứ. Em ấy à, với gương mặt này, chỉ cần chịu mở mang đầu óc một chút, đã không đến tuổi này mà vẫn chưa yêu đương lần nào.” Bên cạnh thư ký nhắc tổng giám đốc sắp có một cuộc họp điện thoại, Trần Vũ Triết nghe tám chuyện đủ rồi, tâm trạng khoan khoái, không thèm để ý đến Trần Duẫn Triết bên kia sống không còn gì luyến tiếc mà trực tiếp cúp máy.
Anh thật sự không hiểu vì sao mỗi lần đều tin rằng anh trai sẽ giúp mình nghĩ cách, thật sự lần nào cũng quên mất bài học.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT