Tần Kiểu không chủ động chào hỏi ai. Vương đạo, Bàng Văn Văn đều coi như cô không tồn tại. Chỉ có Hàn Nghệ Hàm thoáng liếc cô một cái đầy xấu hổ.

Phòng huấn luyện có gắn camera theo dõi, những đoạn quay thường nhật này có thể bị biên tập đưa vào bản phát sóng chính thức.

Sau mười mấy phút giằng co, Vương đạo cuối cùng cũng ném cho cô một chồng kịch bản: "Trước đây giao cho cô diễn, cô đều không làm tốt. Lần này đổi cho cô một vai nhẹ nhàng hơn, phù hợp với tính cách của cô. Nếu còn diễn không xong... thì tôi cũng bó tay."

Hắn đã cố hết sức đè nén lửa giận trong lòng, nhưng lời nói ra vẫn lạnh lẽo, đầy ghét bỏ.

"Được thôi!" Tần Kiểu hờ hững đáp.

Vương đạo dường như cũng không ngờ Tần Kiểu lại dễ nói chuyện như vậy. Hắn ta còn tưởng nàng sẽ cãi lại cơ đấy! Dù gì đây vốn là kịch bản mà bọn họ đặc biệt thiết kế để gây khó dễ cho cô.

Nhưng thái độ thờ ơ, như gió thoảng mây bay kia của Tần Kiểu lại khiến người khác cảm thấy... rất không bình thường.

"Cô tự xem trước đi, đừng để đến lúc đó lời thoại còn không nhớ nổi!" Vương đạo không chút nể nang, tỏ rõ hắn ta đã mặc định rằng Tần Kiểu sẽ quên lời thoại.

"Văn Văn, Tiểu Hàm, hai người qua đây với tôi." Vương đạo lại gọi hai vị khách quý khác ra ngoài.

Trong phòng chỉ còn lại một mình Tần Kiểu.

Cô nhìn lại cuộc đời trước của mình, nếu phải nói té ngã lớn nhất trong sự nghiệp là gì, thì không nghi ngờ gì chính là lần làm khách mời trong show tổng hợp này.

Lần đó sau khi chương trình phát sóng, hình tượng và danh tiếng của cô sụp đổ toàn diện. Diễn xuất cũng bị cộng đồng mạng đem ra chế giễu suốt một thời gian dài. Đến mức về sau dù cô có gắng gượng đứng dậy bằng chính thực lực của mình, vẫn luôn có anti-fan không ngừng đào lại đoạn "hắc sử" này để công kích.

Lúc trước khi hợp tác với Bàng Văn Văn, cô từng nghiêm túc học hỏi, hy vọng cả hai cùng phối hợp diễn tốt kịch bản. Không ngờ lần nào tìm Bàng Văn Văn luyện tập, đối phương cũng hờ hững lạnh nhạt.

Thế nhưng chỉ cần máy quay hướng vào, Bàng Văn Văn lại lập tức ra vẻ nghiêm túc. Thực chất, đây là lần đầu tiên Tần Kiểu tham gia thể loại chương trình này, hoàn toàn không biết còn có kiểu "diễn theo kịch bản" như vậy.

Quá đáng nhất là, sau đó trong một buổi phỏng vấn, Bàng Văn Văn còn khóc lóc kể lể rằng cô không chịu phối hợp. Cộng thêm loạt bài bôi xấu và chiến dịch tẩy não trên mạng, những danh hiệu kiểu như "không chuyên nghiệp", "chảnh chọe", "diễn dở" cứ thế gắn chặt lên đầu cô.

Bị chửi quá nhiều, Tần Kiểu cũng từng suy sụp, thậm chí có lúc nghi ngờ chính mình, nảy ra ý định giải nghệ.

May mắn thay, sau đó cô gặp được Bùi Ngọc Sơ, nhờ vào sự chỉ dẫn và động viên của anh, cô mới dám nhìn lại bản thân, tìm lại được khởi tâm ban đầu và lòng tin.

Tần Kiểu mở tập kịch bản Vương đạo vừa đưa. Tên là 《Đế Đài Xuân》, vừa nhìn đã biết là chuyển thể từ tiểu thuyết mạng.

Lật vài trang, phản ứng đầu tiên của cô là nam chính trong kịch bản này trông quá giống cẩu hoàng đế Tiêu Trạch. Không hiểu sao loại đàn ông tự cao tự đại thế này lại có nhiều người mê được.

Bàng Văn Văn nhận vai nữ chính, Hàn Nguyệt Hàm đóng nữ phụ, còn cô thì bị giao cho vai Hoàng hậu – một người phụ nữ ghen tuông, độc ác, lại còn nhan sắc tàn phai.

Vương đạo nói vai này được thiết kế riêng cho cô. Ý là gì? Rằng cô sinh ra chỉ hợp đóng loại đàn bà ác độc, bị thất sủng vì nhan sắc tàn phai sao?

Phì ~

Đám đàn ông này không chỉ tâm địa bẩn thỉu, đến cả mắt cũng mù rồi.

Kịch bản cực kỳ sáo rỗng, các nhân vật đều được xây dựng theo lối rập khuôn cũ kỹ. Cả đám chỉ chọn một phân cảnh "cao trào" nhất để diễn tập mà thôi.

Tần Kiểu lật kịch bản mà chẳng mấy hứng thú. Đúng lúc này, Tô Nam ló đầu vào từ cửa, thấy trong phòng chỉ có mình cô mới bước vào: "Kiểu Kiểu, sao cậu lại ở đây một mình?"

"Đọc kịch bản."

"Chăm chỉ ghê ha. Vậy tổ các cậu diễn vở gì?" Tô Nam hỏi.

Tần Kiểu đáp: "Chuyện tình của một cẩu hoàng đế và bạch liên hoa của hắn."

Nói rồi, cô tiện tay bẻ gãy một sợi lông tơ đang dính trên trang giấy.

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play