Tuyết rơi không lâu lắm.
Ngày hôm sau, Chử Duyên mở cửa sổ, bên ngoài đã không còn dấu vết của tuyết nữa.
Cậu cảm thấy hơi tiếc, nhưng ngay sau đó nghĩ tới Hoắc Kiệu, tâm trạng cậu lại tốt lên.
Ba của Hoắc Kiệu luôn bận rộn vào cuối năm, bởi vậy Hoắc Kiệu cũng không vội về nhà.
Chử Duyên còn có thể nghỉ ngơi cùng hắn một khoảng thời gian.
Ăn sáng xong, Chử Duyên nói với Vương Mai một tiếng.
Cậu để sách giáo khoa và bài tập về nhà vào cặp, rồi mặc áo khoác lên, quấn khăn quàng cổ và đội mũ, sau đó liền đi tàu điện ngầm đến Ngự Lan Hoa Đình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT