Sau khi sắp xếp cho mọi người xong, Mạnh Linh liền cười rồi kêu bọn họ cứ tự nhiên, sau đó thì rời đi ngay.
Nhìn bà rời đi dứt khoát như vậy, Chử Duyên giật mình, nhịn không được mà nhìn sang Hoắc Kiệu.
Hoắc Kiệu lại rất bình tĩnh. Biểu cảm ngoài ý muốn lúc ở trước cửa ban đầu cùng với thái độ lạnh như băng khi nhìn thấy Mạnh Linh đã biến mất, Hoắc Kiệu lại trở về trạng thái không mặn không nhạt như thường. Giống như là... Hắn đã sớm biết được rằng Mạnh Linh sẽ rời đi ngay vậy.
Chử Duyên chưa từng thấy qua hình thức sống chung của mẹ con nào giống như vậy. Trong chốc lát, cậu cũng không biết nên làm thế nào mới đúng.
Hoắc Kiệu nhận ra tầm nhìn của Chử Duyên, hắn cũng quay sang nhìn cậu.
Chử Duyên hơi cau mày, giống như là đang đối mặt với vấn đề nào đó vô cùng khó khăn, khiến cậu cảm thấy hoang mang khôn cùng. Hoắc Kiệu nhìn thấy Chử Duyên nhấp môi, rồi sau đó bàn tay vốn đang được Chử Duyên nắm lấy bỗng được vuốt ve thật nhẹ nhàng.
—— Hình như là Chử Duyên muốn an ủi hắn nên mới nhẹ nhàng vuốt ve mu bàn tay của hắn như vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT