Lý Thiện Tình không có ý định nói với bất kỳ ai về nguồn gốc chiếc nhẫn trên ngón áp út. Dù chiếc vòng tròn bạc xinh đẹp ấy là món đồ mà cậu trân quý nhất trong suốt năm hai mươi ba tuổi, nhưng cậu vẫn còn đủ lý trí để hiểu rằng có một số chuyện, chỉ cần bản thân cảm thấy hạnh phúc là đủ, không cần thiết phải cho tất cả mọi người biết.
Vì thế, chỉ trên đường từ công viên tòa nhà kính trở về, cậu chụp ảnh rồi gửi cho ba mẹ, ông bà nội ngoại và Mary, hào hứng thông báo với từng người đã nhận ảnh:
“Trang Tự cầu hôn con rồi, con đồng ý rồi đó!”
Khi đó gia đình cậu vừa mới thức dậy, liền lần lượt gọi điện tới chúc mừng. Lý Thiện Tình phải gọi điện nhóm suốt cả đoạn đường về. Cả nhà đều vui mừng khôn xiết, thi nhau hỏi cậu định khi nào đăng ký kết hôn, họ có thể đến dự không, hôn lễ sẽ tổ chức ở đâu, định mời những ai.
Cậu bật loa ngoài, yêu cầu Trang Tự cùng trò chuyện. Ban đầu Trang Tự còn có chút ngại ngùng, nhưng sau đó lại đưa ra khá nhiều ý kiến, ví như hôn lễ quy mô nhỏ có thể tổ chức tại một vài nơi mang ý nghĩa đặc biệt, thậm chí còn nêu tên một khách sạn ở Lệ Thành.
Lý Thiện Tình suy nghĩ mười mấy giây, mới từ trong ký ức lục ra được đó là nơi cậu và Trang Tự gặp lại lần đầu tiên sau khi chia tay. Khi ấy cậu đuổi theo anh suốt cả sảnh, cuối cùng anh mới miễn cưỡng dẫn cậu vào một đại sảnh vắng người. Dưới ánh đèn mờ tối, cậu đã dùng lời lẽ trêu ghẹo, kéo anh lại hôn một cái thực sự.
Cậu cứ tưởng lúc đó chỉ có mình thỏa mãn mong muốn, Trang Tự hoàn toàn bị ép buộc. Nhưng giờ nghĩ lại, hình như cũng không hẳn là vậy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play