Cảm giác ngồi tàu lượn siêu tốc giống như lần đầu tiên năm hai mươi mốt tuổi Trang Tự đáp xuống sân bay Phàm Thành, ngồi trên chiếc xe lao như bay do ai đó cầm lái, phóng thẳng tới bãi biển nổi tiếng nhất thành phố.
Trong xe vang lên nhạc rock ầm ĩ, áo hoodie in tên trường đại học treo lỏng lẻo trên người. Lý Thiện Tình hào hứng giới thiệu mọi thứ về thành phố mới cho anh nghe: thời tiết, độ ẩm, kinh tế, văn hóa. Khuôn mặt trắng trẻo, sắc mặt hồng hào, dường như cuộc đời của cậu đến lúc ấy mới thực sự bắt đầu.
Cảm giác khi nhảy dù lại giống như mỗi lần Trang Tự bay lên rồi rơi xuống sau khi cha qua đời:
Ngồi trong máy bay buồng áp lực, bên cạnh là người đeo tai nghe chống ồn, nắm chặt tay anh đầy căng thẳng, nhưng vẫn nói vào tai nghe bằng giọng run run:
“Tiểu Trang, nếu sợ thì đừng nhảy nữa.”
Chiếc máy bay rời khỏi mặt đất, bay vút lên không trung tượng trưng cho sự nghiệp rực rỡ mà người ta bảo là vượt xa độ tuổi của Trang Tự: từng bản hợp đồng quan trọng, từng ánh mắt kính trọng và tâng bốc từ người khác, báo cáo tài chính tập đoàn, tin vui từ phòng thí nghiệm, giấy phép đưa sản phẩm ra thị trường, lời cảm ơn từ bệnh nhân và người được tài trợ...
Và rồi cùng huấn luyện viên nhảy ra khỏi máy bay, rơi tự do trong tư thế quay mặt về đất liền và Thái Bình Dương như cuộc gọi năm Trang Tự mười chín tuổi từ Chu Khai Tề:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT