Nếu từ cánh đông của khách sạn này đi thang máy lên tầng ba, trước khi bước vào hành lang dẫn đến khu phòng nghỉ, sẽ đi ngang qua một sảnh chờ rộng lớn trải thảm dày. Trên tường có mấy ô cửa vòm cao, có thể nhìn ra biển đêm, cùng những con tàu đánh cá lấp lánh ánh đèn thỉnh thoảng đi ngang qua.
Mấy năm trước, Trang Tự khi mới đến Lệ Thành từng ở khách sạn này hai lần, vì thế khá quen thuộc với môi trường nơi đây. Anh cố ý dẫn Lý Thiện Tình đi đường vòng, rời khỏi đám đông rồi lên lầu, đến chỗ hơi khó tìm này, là để tránh ánh mắt của những vị khách khác, cũng để nói rõ ràng với Lý Thiện Tình: Đã không còn liên lạc riêng tư, thì xin đừng tiếp cận nhau ở những nơi công cộng.
Anh không có hứng thú, cũng không có ý định chơi trò “đuổi bắt” theo nghĩa đen giữa nơi đông người với Lý Thiện Tình.
Lý Thiện Tình không nói một lời, lặng lẽ đi theo anh ra khỏi thang máy.
Khi đến nơi kín đáo ấy, mọi tiếng ồn ào náo nhiệt của buổi tiệc đều bị chặn lại. Trang Tự bước đến cạnh bộ ghế nghỉ, quay đầu lại, thấy Lý Thiện Tình cũng đã dừng lại phía sau.
Sảnh chờ khá tối, không biết là ảo giác hay ánh sáng mờ ảo, nhưng má của Lý Thiện Tình trông có vẻ không còn đầy đặn như trước, đôi môi cũng kém hồng hào, ngay cả ánh mắt cũng vơi đi vẻ long lanh, thay vào đó là sự âm u và sắc bén, hoàn toàn không còn chút nào khí chất bướng bỉnh tự nhiên của một đứa trẻ từng được nuông chiều trong gia đình – thứ khí chất mà ngày trước, khi hai người mới quen, đôi lúc vẫn vô tình lộ ra.
Khoảnh khắc đó, Trang Tự bỗng có một suy đoán nảy sinh từ cảm xúc: Lý Thiện Tình dường như không còn khoẻ như lúc đầu gặp nhau bên hồ bơi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT