Nhà của Đan Lâm Chước tuy nhỏ nhưng cũng không đến mức khó coi. Phòng khách nho nhỏ được bày bộ ghế sofa hình chữ U, phía trên trải tấm khăn vải có hoa văn hình vuông sạch sẽ. Trên tường dán đầy giấy khen, không có tủ rượu hay quầy rượu gì, mà toàn bộ chỗ đó bị huy chương và cúp lấp kín.
Cậu và Trần Quyên đang bận rộn trong bếp, nước chảy xối xả rửa rau, tiếng vang không ngừng. Ngu Thừa Sam ngồi ngoài phòng khách, Đan Tụng Tuyết bưng một ly nước đặt trước mặt hắn.
Từ lần gặp nhau ở quán cà phê đến giờ, đây là lần đầu tiên Ngu Thừa Sam nhìn thấy Đan Tụng Tuyết. Cả hai không hẹn mà cùng nhớ lại tình cảnh hôm đó.
“Lại gặp nhau rồi.” Hắn lên tiếng với Đan Tụng Tuyết.
Đan Tụng Tuyết tìm được chỗ ngồi trên sofa, sau đó hỏi: “Ngu tiên sinh, anh thấy cherry hôm đó ngon không?”
Ngu Thừa Sam gật gù khen: “Ăn cũng được.”
Nói xong cả hai đều rơi vào im lặng. Đan Tụng Tuyết ngồi thẳng lưng, khép chân lại, cúi đầu vuốt đầu gối rồi lại dựng thẳng sống lưng, quay đầu liếc nhìn bếp một cái rồi quay về phía trước, rõ là đang sốt ruột muốn nói gì đó mà còn ngại ngùng, cứ xoắn xuýt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT