Cuộc gọi vẫn tiếp tục, không ai có cơ hội dập máy.
Lúc nãy nữ cảnh sát vì quá hoảng loạn mà rời đi, Thích Văn giơ điện thoại, đứng giữa dòng xe tấp nập, bên kia đầu dây vọng lại tiếng khóc la thảm thiết và giãy giụa.
“Buông tôi ra! Tôi phải về nhà!” Giọng người phụ nữ đầy sợ hãi và bất lực.
“Giữ lấy cô ta! Đừng để cô ta chạy!” Liền sau đó là tiếng bước chân hỗn loạn của cảnh sát, nghe như vừa có một trận rượt đuổi lộn xộn vừa kết thúc.
Thích Văn đứng giữa đại lộ, dưới ánh nắng mặt trời mà cả người lại lạnh toát, trán rịn mồ hôi lạnh.
“Thả bà ấy ra!” Thích Văn quát lớn. Mắt đỏ ngầu vì giận, giọng anh cao lên: “Bà ấy là người! Không phải súc vật!”
Tiếng anh bị nhấn chìm trong âm thanh ồn ào của xe cộ, như thủy triều tràn qua cổng trường. Đưa mắt nhìn xung quanh, khắp nơi đều vắng lặng, không một ai đáp lại, chỉ mình Thích Văn đứng đó đầy phẫn uất.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play