“Anh sao tự dưng lại ho vậy? Cơ thể chỗ nào không khỏe à?”
Alpha hơi cúi đầu nhìn xuống hắn, tay đặt ngay sát bên Ngu Thừa Sam, năm ngón tay tì lên mặt bàn gỗ đỏ. Trên mu bàn tay gân xanh nổi lên như rễ cây, giọng nói quan tâm từ cậu thiếu niên giọng trong vắt cất lên nghe cực kỳ êm tai.
Mối quan hệ vừa mới lạnh băng như được lời hỏi thăm của Đan Lâm Chước hòa tan một chút. Cậu vẫn giữ vẻ lễ phép, thật thà, ôn hòa và điềm tĩnh như mọi khi.
Đan Lâm Chước cẩn thận nhìn khuôn mặt Ngu Thừa Sam, sau đó giơ tay lên sờ trán hắn: “Sao mặt anh đỏ thế? Có phải sốt rồi không?”
Ngu Thừa Sam chưa kịp tháo kính mắt viền vàng, nên rất rõ ràng thấy Đan Lâm Chước đang tiến gần, xâm nhập vào vùng an toàn của hắn. Hắn không tránh, cũng không phản kháng, chỉ điềm nhiên để cho nhiệt độ trên tay cậu truyền qua rồi tan biến.
“Tôi không sao, chỉ là sặc cà phê thôi.” Ngu Thừa Sam nhẹ nhàng gạt tay cậu ra, qua tròng kính nhìn thẳng vào mắt Đan Lâm Chước, giọng giải thích thành khẩn. Tất nhiên, hắn chỉ có thể giải thích đến mức đó.
“Vậy à.” Đan Lâm Chước thuận tay rút tay về, gật gù, đúng như mong muốn của hắn, không hỏi thêm câu nào, đứng dậy đem khăn giấy bẩn vứt vào thùng rác, lại châm thêm đầy ly cà phê rồi đặt trong tầm tay hắn, sau đó quay lại ngồi vào chỗ mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT