Cảm thấy xung quanh có ánh mắt lén lút lượn lờ, Thích Văn cố gắng giữ vẻ bình tĩnh:
“Đan Lâm Chước, cậu bôi nhọ tôi là có ý gì hả?”
Cậu liếc hắn một cái, kiểu chẳng hiểu nổi hắn đang nói cái gì.
Cậu chẳng qua là nghe lời thầy Trần nhờ vả, chạy đi đưa đồ hộ thôi. Đồ vừa đặt vào tay Thích Văn là coi như xong việc, từ đây không dính dáng gì nữa.
Thích Văn thì siết chặt tờ giấy A4 trắng bóc trong tay, siết tới mức nhàu nát hết cả tờ. Mặt hắn khi thì tái, khi thì xanh, khoé miệng run lẩy bẩy, cuối cùng gượng cười như thể không có gì xảy ra, nói:
“Ờ… đừng để ý đến cậu ta. Tôi sao có thể đi xin mấy cái thứ kiểu đó chứ.”
“Đúng rồi, cả lớp ai mà chẳng biết nhà cậu có tiền.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play