Trận tuyết đầu mùa đông rơi xuống, Lý Thuần Ý bất hạnh bị phong hàn đánh gục.
Sắc mặt nàng đỏ bừng co lại trong chăn, thoạt nhìn giống như một con mèo nhỏ ốm yếu. Lang Thế Hiên ngồi ở đầu giường, nắm chặt hai tay nàng, gương mặt tuấn tú vừa trầm ngưng vừa hối hận.
"Đều là lỗi của ta." Hắn nhắm hai mắt lại.
"Không!!!!" Lý Thuần Ý đầy kích động, nàng nghẹn ngào dùng thanh âm khàn khàn khóc thảm nói: "Không phải lỗi của tướng công, là do thân thể ta không ra gì… Là ta cố ý muốn ở trên bàn thư phòng… Hu hu, không phải lỗi của tướng công, đều là lỗi của ta…”
Lang Thế Hiên quay đầu, rút tay về, không nỡ tiếp tục nhìn nàng, "Nói tóm lại là không có lần sau."
Tiểu Miêu đang bị bệnh lập tức lộ ra biểu tình thương tâm gần chết: "Nhưng mà, nhưng mà ta còn muốn mùa hè năm sau, hai người chúng ta cùng nhau ở tiểu hoa viên…”
Lang Thế Hiên mở to hai mắt, sắc mặt biến đổi, sau đó đột nhiên nghiêm nghị nói: "Nàng muốn làm gì trong hoa viên??"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT