Lý cô cô trong ánh mắt chăm chú của mọi người liền trực tiếp tung ra một tin chấn động: “Vương gia nói, sau này để cô đến thư phòng hầu hạ.”
Khi Lâm Tri Ngư trở về phòng, Trương Chỉ Lan đang soi gương, thấy nàng quay lại liền bắt đầu mát mẻ châm chọc: “Lớn tuổi rồi mà còn đi quyến rũ Vương gia.”
Lâm Tri Ngư ở cùng nàng mấy ngày, đối với cái giọng lải nhải của nàng ta giờ cũng gần như miễn dịch, cũng không lấy làm tức giận, thuận miệng đáp: “Nếu ta nhớ không nhầm, hình như ta chỉ lớn hơn ngươi ba tháng thôi thì phải?”
Trương Chỉ Lan cứ thế nói tiếp: “Ban đầu ta thấy ngươi đơn thuần mới chịu ở cùng, ai ngờ tâm cơ lại thâm sâu như vậy.”
Lâm Tri Ngư đảo mắt một cái. Lúc trước khi Lý cô cô phân phòng, Trương Chỉ Lan đã xung phong đòi ở cùng nàng, khi đó nàng đã nhìn ra rồi, miệng thì chê nàng xấu, nhưng thật ra trong lòng rất thích cảm giác được nàng làm nền cho mình nổi bật.
Lười chẳng muốn đôi co với Trương Chỉ Lan nữa, Lâm Tri Ngư trở mình trên giường, lại nghĩ đến cơn ác mộng kia. Bắt đầu lo lắng, Yến Cẩn chỉ bị người khác chạm một cái tay thôi mà đối phương đã bị phế, vậy sau này nàng còn phải hầu hạ sát bên, biết làm sao mới tốt.
Không biết mấy bộ phận cơ thể mình còn giữ được mấy thứ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play