Ước chừng sau một khắc, có một bà vú đi ra, dẫn các nàng đi cửa phụ vào vương phủ.
Lâm Tri Ngư mơ mơ màng màng đi theo sau, thỉnh thoảng ngẩng đầu quan sát bốn phía, tường đỏ ngói xanh, đình đài lầu các đẹp đến lóa mắt, hai đầu mái ngói là cặp linh thú trang trí hình đuôi cá chép hướng về phía nhau.
Nàng cứ thế mà bước vào đại bản doanh của phản diện rồi ư?
Mãi cho đến khi đi ngang qua một hành lang dài, xuyên qua một cổng vòm, tới dừng lại trước một sân viện, nhìn lên tấm biển treo ở cửa với ba chữ “Phương Phỉ viện”, lúc ấy Lâm Tri Ngư mới cảm thấy như có chút thực tại.
Tiểu thái giám và bà vú họ Lý kia bắt đầu thay phiên nhau giáo huấn, đại khái là bảo các nàng từ nay về sau phải biết điều nghe lời, hầu hạ Mân Vương cho tốt.
“Nếu sau này may mắn, bay lên cành cao làm phượng hoàng, sinh được một trai một gái thì vinh hoa phú quý sẽ chẳng thiếu gì.” Tiểu thái giám giọng the thé phác họa tương lai viễn vông cho các nàng.
Lâm Tri Ngư cảm thấy hắn mơ mộng cũng khá xa đấy, tiếc thay, theo nguyên tác thì Yến Cẩn vẫn luôn là vị vương gia sống cô độc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play