Người bình thường có lẽ sẽ không để ý, nhưng những người luyện võ như bọn họ nghe rất rõ. Có lẽ... vương gia nhà mình cũng nghe được rồi.
Yến Cẩn nhíu mày liếc nhìn Chu Quảng đang nhăn nhó kỳ lạ, rồi xoay người bước đi.
Lâm Tri Ngư miễn cưỡng nói xong chuyện với Yến Phỉ Nhiên, sau đó liền thấy đối phương mím môi, dường như không tán đồng lời nàng nói, trong đôi mắt đen kịt đầy sát khí, cười lạnh một tiếng: “Ta đương nhiên biết rồi.”
Không, hắn không biết đâu.
Lâm Tri Ngư hoàn toàn tuyệt vọng, cũng không dám ở lại căn phòng nguy hiểm này thêm một chút nào, nàng vừa cười gượng vừa lùi ra khỏi cửa phòng: “Vậy thí chủ, bần ni xin phép cáo lui trước, huynh bảo trọng thân thể.”
Yến Phỉ Nhiên ngay sau lưng nàng lập tức đóng cửa lại.
Lâm Tri Ngư vừa bước ra khỏi Xuân Quán Hạnh Lâm thì thấy Yến Cẩn đang ung dung đứng bên đường chờ, bên cạnh là Chu Quảng, trong tay hắn đang cầm hai sinh vật chết không nhắm mắt, tư thế vặn vẹo kỳ lạ.
Thật là... rợn người.
Yến Cẩn mỉm cười dịu dàng nhìn chiếc mũ trong tay nàng, vô tội hỏi: “Tiểu sư phụ đã tìm được thứ muốn tìm chưa?”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play