Chàng thiên về khả năng thứ hai hơn. Chàng khẽ cười, thần sắc khó đoán, rồi đứng dậy cáo từ.
Yến Phỉ Nhiên thì lưu luyến không rời, thậm chí còn mạnh miệng hứa rằng sau này nếu Khương tiên sinh đến kinh thành, có việc gì thì cứ tìm hắn.
Lâm Tri Ngư thầm nghĩ, hắn cần e là mạng sống của huynh và thê tử của huynh đấy.
Có lẽ sự tồn tại của nàng chính là để thúc đẩy một tình bạn ngắn ngủi giữa nam chính và phản diện, cũng coi như là một bước nhỏ trong hành trình cứu rỗi thế giới?
Lúc ra khỏi cửa, Lâm Tri Ngư giả vờ vô tình để quên chiếc mũ ni cô trên bậu cửa sổ bên cạnh.
Ra khỏi cửa y quán, Lâm Tri Ngư vỗ lên cái đầu trọc bóng loáng của mình, vẻ mặt đầy áy náy nói: “Thí chủ, phiền huynh đợi một chút, bần ni hình như để quên đồ, quay lại lấy một lát.”
Yến Cẩn gật đầu, cũng không hỏi nàng quên gì.
“Nếu bần ni không quay lại trong một khắc, tiên sinh cứ vào tìm ta...” Lâm Tri Ngư vẫn sợ bị nam chính ám sát, nhưng nhờ có kim thủ chỉ, cho dù nam chính có nổi sát tâm, nàng chắc cũng cầm cự được một lúc.
Yến Cẩn khẽ “ừ” một tiếng, như có như không.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT