Ánh mắt đột nhiên dừng lại nơi Yến Cẩn, dường như chỉ có thể chứng minh bản thân không thê thảm như vậy thông qua nỗi đau của người khác.
Lâm Tri Ngư siết chặt nắm tay.
Quả nhiên Thái Hậu này vẫn thật khiến người ta chán ghét. Nàng đang định lên tiếng thì lại nghe tiếng động vọng đến từ bên ngoài điện, tiếp theo là tiếng hành lễ hoảng hốt: “Bệ hạ!”
Cùng với tiếng bước chân, Khánh An Đế được nội thị dìu bước vào, đi thẳng đến bên cạnh Thái Hậu, cúi người đỡ lấy bà ta: “Mẫu hậu, đủ rồi!” Sau đó nhìn về phía Lâm Thanh đại sư: “Ngài đứng dậy đi.”
Mấy hôm không gặp, trên mặt ông ta phủ một tầng tử khí u ám, lúc này khi đứng bên Thái Hậu, lại khiến người ta khó lòng phân biệt được ai trong hai người trông tệ hại hơn.
Thái Hậu hất tay ông ta ra, cười lạnh: “Những lời ông ta nói... không phải con đã biết từ sớm rồi sao?”
Nếu không phải con ngầm cho phép thì làm sao những người này có thể lui tới cung cấm một cách dễ dàng đến vậy?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play