Tiểu Lục mặc y phục đen, lén lút, xem ra là lẻn vào, hắn nhỏ giọng hỏi: “Tiểu sư phụ, dạo này bị nhốt trong phủ chắc khó chịu lắm phải không?” Trong mắt hắn đầy vẻ cảm thông.
Lâm Tri Ngư nằm dài trong ghế, không hiểu gì: “Ta bị nhốt trong phủ bao giờ thế?”
Tiểu Lục lộ vẻ mặt khó tả, như thể đang nhìn một kẻ vô dụng, giọng điệu đầy thất vọng: “Chẳng lẽ cô không thấy ngoài cổng phủ của vương gia đang có thị vệ canh chừng hay sao? Mục đích là để cô không thể ra ngoài đó.”
Lâm Tri Ngư thản nhiên lắc đầu, dạo này nàng vốn chẳng nghĩ đến chuyện ra ngoài, đến cả cổng cũng chưa từng bước tới.
Tiểu Lục cạn lời, xoay người đeo bọc hành lý, định rời đi.
Lâm Tri Ngư nhìn dáng vẻ của hắn, trong lòng khẽ động, có thể từ hắn biết được điều gì đó chăng: “Gần đây bên ngoài xảy ra chuyện gì sao?”
Bước chân Tiểu Lục khựng lại, hắn không nói gì nhiều, chỉ đáp: “Các chủ tới kinh thành rồi, gọi ta đến bên cạnh ngài. Dạo này có lẽ ta sẽ không còn đến vương phủ nữa.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT