Lâm Tri Ngư ngơ ngẩn bị Yến Cẩn dắt vào trong viện.
Chu Quảng đi theo sau cười trộm, “khúc khích khúc khích” như một con gà mái sắp đẻ trứng, tiếng không nhỏ.
Lâm Tri Ngư xoay đầu nhìn ông, Yến Cẩn cũng quay đầu lại nhìn ông, sắc mặt cả hai đều không mấy thân thiện.
Chu Quảng: “…”
Ông tức mà không dám nói, chỉ có thể dùng ánh mắt lên án vị tiểu ni cô qua cầu rút ván này.
Cũng không biết là ai tối đến không dám ở ngoài một mình, không những đốt hết tất cả đèn mà còn nhất quyết kéo ông theo.
Giờ thì cảm thấy ông vướng víu rồi chứ gì?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT