Thuộc hạ của hắn thấy sắc mặt hoàng đế ngày càng khó coi, không dám chần chừ thêm, tay chân cùng ra sức ấn đầu hắn xuống đất, đè chặt tại chỗ.
Một bên mặt Yến Dương ép sát trên nền gạch, hắn phát ra tiếng cười không rõ ràng, máu đọng trên mặt hòa vào mạch gạch, trông vừa âm u vừa rợn người.
Lâm Tri Ngư không kìm được thở dài, chẳng rõ bản thân đang có cảm xúc gì. Yến Dương không phải người tốt, thậm chí trước đó còn muốn giết nàng, nhưng khi thấy hắn rơi vào tình cảnh hôm nay, nàng lại cảm thấy khó chịu.
Lục tể tướng quỳ trên đất, muốn vùng vẫy nhưng bị người ta ghìm chặt. Ông ta biết Khánh An đế đang lo ngại điều gì, liền ngẩng đầu lớn tiếng nói: “Bệ hạ, tiên hoàng từng hạ lệnh, nếu chưa được truyền triệu thì không được dẫn binh vào kinh thành. Nay Đỗ tướng quân và Thất hoàng tử mang theo đại quân đường hoàng xông vào hoàng cung, chính là có dã tâm tạo phản!”
Lâm Tri Ngư: “...”
Đây là muốn kéo người khác cùng chết chung rồi.
Nét mặt Khánh An đế khó dò, không đáp lời cũng chẳng nhìn ông ta, ánh mắt lại dừng một cách mơ hồ lên người Yến Cẩn đang đứng bên cạnh nàng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT