Phải nói là như chốn không người.
Hắn khẽ cười khổ: “Mân Vương gia võ nghệ cao cường vô cùng, vi thần… thực sự không thể ngăn nổi…”
Hoàng thất tuy từ nhỏ được học võ và cưỡi ngựa, nhưng phần lớn không chuyên sâu. Vả lại Yến Cẩn từ trước đến nay sống ẩn dật, thế nên không một ai ngờ vị Mân Vương gia luôn mỉm cười dịu dàng ấy lại có võ công cao đến nhường này.
Bao nhiêu cấm vệ quân dưới trướng hắn mà không chịu nổi vài chiêu, trong chớp mắt đã thiệt mạng.
Chưa kể còn có cả Yến Phỉ Nhiên, dù sao thánh thượng cũng chỉ ra lệnh ngăn cản Thất hoàng tử, bọn họ không dám làm hắn bị thương. Hơn nữa còn có chuyện khó nói hơn… Lưu Diệu nhắm mắt lại, không dám tưởng tượng phản ứng của Khánh An đế: “Hơn nữa… Mân Vương gia còn chém bị thương chân của Tứ hoàng tử, ngự y… ngự y nói…”
Khánh An đế lạnh lùng quét mắt xuống: “Nói gì?”
Lưu Diệu lắp ba lắp bắp: “Nói… sau này e là… khó mà hồi phục… không thể đi lại như bình thường…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT