Yến Dương: “... Được.”
Đợi đến khi ta có được thiên hạ rồi, còn sợ không xử được ngươi sao?
Những kẻ cầm đuốc phía sau trợn mắt nhìn nhau, không hiểu nổi tình tiết đang phát triển kiểu gì nữa.
Tại sao hai người kia lại gan to bằng trời dám bỏ trốn, còn dỡ cả cửa phòng của họ, vậy mà điện hạ chẳng những không trách phạt, đây là đang... liếm lại mặt à?
Nửa đêm gà gáy, Chu Quảng bị Yến Cẩn gọi vào phòng, chỉ nghe chàng căn dặn một câu:
“Trời sáng lập tức lên đường hồi kinh.”
Chu Quảng giật mình: “Vương gia! Lúc này trở về kinh thành tất gặp muôn vàn hiểm nguy, hơn nữa thương thế của ngài...”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT