Yến Cẩn đưa tay xoa đầu nàng: “Ta sẽ báo thù cho nàng…”
Chuyện trong cung của Lục Quý phi hôm nay điều tra được thuận lợi như thế cũng là nhờ có chàng góp sức.
Lâm Tri Ngư hài lòng gật đầu, tiếp tục nói: “Khi ta nhảy từ bệ cửa sổ xuống còn bị ngã nữa…” Vừa nói nàng vừa ấn vào chân mình, chỗ đó bầm tím cả một mảng lớn.
Yến Cẩn không nói gì.
Không nhận được phản ứng, Lâm Tri Ngư ngẩng đầu nhìn chàng, lúc này mới phát hiện bề ngoài của Yến Cẩn trông vẫn bình thường, nhưng hai người đã ở bên nhau một thời gian dài, nàng có thể cảm nhận được dưới vẻ bình tĩnh đó là một cơn giông tố đang bị đè nén.
Lâm Tri Ngư không tiếp tục kể khổ nữa, ngược lại ngẩng đầu cười nhẹ: “Thật ra ta không sao đâu, Vương Hương muốn đánh ta nhưng đánh không lại ta, cái cửa sổ đó tuy khóa nhưng ta khỏe lắm, chỉ đẩy nhẹ là mở ra, chân bị bầm thì Lưu mỹ nhân đã bôi thuốc cho ta rồi, loại thuốc đặc chế của ngự y, giờ không đau chút nào nữa…”
Yến Cẩn bất ngờ ôm chầm lấy nàng, ôm rất chặt, đến mức Lâm Tri Ngư gần như không thở nổi, nàng khẽ nghiêng đầu để thở, một lúc lâu sau, mới nghe thấy giọng nói từ lồng ngực chàng vọng vào tai: “Còn chỗ nào bị thương nữa không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT