Đại lão sao có thể chịu uất ức như thế!
Dù sao thì Lâm Tri Ngư cảm thấy không thể để chuyện đó xảy ra, thế là dứt khoát mua hai cây dù.
Mặc dù…
Lâm Tri Ngư liếc nhìn bờ vai bên kia của Yến Cẩn, nơi đang bị nước mưa thấm ướt.
Thôi được rồi, thật ra một cây dù cũng đủ dùng.
Chu Quảng không phải người có thể nhịn lời, ông quay đầu lại nhìn món đồ trong tay Lâm Tri Ngư: “Tiểu sư phụ, để ta cầm giùm cô nhé.”
Lâm Tri Ngư khách sáo: “Không cần đâu.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play