Có lẽ là vì sắp được về Thanh Nguyệt Am, hoặc có lẽ vì nằm trên giường suy nghĩ tới những hành động kỳ lạ gần đây của Yến Cẩn, nên sáng nay Lâm Tri Ngư lại dậy sớm một cách bất thường.
Vừa mở cửa phòng, nàng liền bị một người đang từ đầu cầu thang đi tới dọa giật mình.
Vì thời tiết đã sang thu, ngày ngắn đêm dài, trời sáng chậm, trong khách điếm vẫn còn đèn treo lập lòe. Người đó lưng còng, quầng thâm dưới mắt, mặt sưng phù trắng bệch, đôi môi đỏ như xúc xích, giống như vừa ăn xong một đứa trẻ. Trên trán còn có hai nốt ruồi lông đối xứng rất rõ.
Giờ phút này hắn chầm chậm bước tới, nhìn Lâm Tri Ngư chăm chú với nét cười trên mặt. Trong ánh đèn mờ mờ của khách điếm càng thêm phần rợn người.
Cảm giác không giống người tốt lành gì.
Lâm Tri Ngư vừa định đóng cửa giả vờ như không có chuyện gì xảy ra thì nghe người kia lên tiếng: “Tiểu sư phụ, buổi sáng an lành.”
Động tác đóng cửa của nàng chững lại một chút, giọng nói này hình như là... Tiểu Lục của Ám Ảnh Các?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play