Lâm Tri Ngư lập tức rụt cổ lại.
Không hiểu được chàng đến gần từ lúc nào.
Trong bóng tối mà có thể chuẩn xác tìm được vị trí sau gáy của nàng, chẳng phải có hơi quá kỳ lạ sao?
Nàng chỉnh lại biểu cảm của mình, bỗng cảm thấy hơi ngượng ngùng: “Vương gia, thuốc đưa ta là được, ta tự bôi.”
Yến Cẩn ừ một tiếng.
Nàng cảm thấy tay mình bị nhét vào một chiếc bình sứ lạnh toát.
Lại là một quãng lặng thinh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT