Hai mắt của Tống Dự lộ thâm quầng, rõ ràng là thức trắng cả đêm để đuổi theo, Lâm Tri Ngư nhìn mà thấy hơi chột dạ, dịu giọng khuyên: “Tống công tử, huynh vất vả cả đêm rồi, hãy nghỉ ngơi một chút đi.”
Tống Dự lắc đầu đầy bi tráng: “Không, ta muốn đi cùng các người.” Hắn vất vả lắm mới đuổi kịp, sao có thể dễ dàng buông bỏ như thế, hơn nữa…
“Ta bán hai cái quạt mà Cảnh Chi tiên sinh vẽ cho ta, mới đổi được con ngựa này đấy.”
Lâm Tri Ngư: “...”
Nàng sớm đã thấy kỳ lạ, nhà họ Tống của Tống Dự ở huyện Lê vốn chỉ coi như có chút tiền, vậy mà mấy ngày nay lại tiêu xài hoang phí hết mức lên chiếc xe ngựa - thì ra tiền bạc là từ đây mà ra.
Lúc này, Yến Cẩn đi tới, phía sau chàng là xa phu đang đánh xe ngựa, vừa trông thấy Tống Dự, rõ ràng chàng cũng sững người một chút.
Ánh mắt của Lâm Tri Ngư di chuyển qua lại giữa hai con ngựa, trước kia nàng không để ý, giờ nhìn qua mới thấy hai con ngựa ấy lại giống nhau đến tám phần, một sự trùng hợp lạ kỳ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT