Rõ ràng chàng khi đó cũng bị thương, tính ra quá trình khôi phục chắc cũng tương đương với nàng, vậy mà dáng ngồi ngay ngắn như thế, trông chẳng có chút phiền phức nào cả.
Yến Cẩn thấy nàng ngồi trên ghế cứ động tới động lui, mắt láo liên nhìn qua nhìn lại, bèn hỏi: “Có phải vết thương khó chịu?”
Lâm Tri Ngư lắc đầu: “Không sao.”
Sau đó ngoan ngoãn ngồi yên, không dám cử động linh tinh nữa.
Chuyện nhỏ xíu thế này, chẳng đáng để mở miệng ra với đại lão.
Bỗng nhiên Chu Quảng trèo cửa sổ nhảy vào khiến Lâm Tri Ngư giật nảy mình.
Lúc này trời vừa chạng vạng, chưa tối hẳn, trong phòng chưa thắp đèn, nàng đang ngồi bên bàn, mơ mơ màng màng sắp ngủ gật, bỗng cảm thấy có người vỗ vào vai mình: “Tiểu Ngư!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play