Tô Y Y chỉ thấy nực cười: “Ai nói với bà là ta được sủng ái?”
Tô thị thấy nàng ta vẫn không chịu thừa nhận, tiếp tục nhẫn nại nói dịu dàng: “Nhà mình từ sau khi con đi không bao lâu, liền có người thưởng cho chúng ta một ít bạc, họ nói như vậy đấy.”
Tô Y Y nhíu mày.
Nàng ta biết có người theo dõi nhà nàng ta, lúc đó Lục Minh Thâm muốn đưa nàng ta vào Vương phủ, nàng ta mãi vẫn không chịu, đối phương liền lấy cha mẹ nàng ta ra uy hiếp. Tô Y Y vốn chẳng quan tâm sống chết của họ, cuối cùng ngoan ngoãn vào Vương phủ cũng chỉ vì lòng đã nguội lạnh, muốn tranh thủ cho mình một phần vinh hoa phú quý mà thôi.
Tô thị tiếp tục giả vờ như đầy khuyên nhủ: “Ta đều nghe người ta nói rồi, có một nha đầu diện mạo bình thường mà cũng được vào Vương phủ, còn được sủng ái.”
Trong đầu Tô Y Y chợt lóe lên điều gì đó, nàng ta nắm lấy tay Tô thị, giọng gấp gáp: “Bà nói ai diện mạo bình thường vào Vương phủ được sủng ái?”
Tô thị bị nàng ta nắm đau tay, nhưng lúc này có việc phải nhờ, vẫn cố nhớ lại: “Là mấy cô gái ở trước cửa Vương phủ nói, nói gì mà người đó đen đen...”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play