Tiểu nha hoàn quỳ gối, cúi đầu lí nhí đáp: “Công tử vẫn chưa về ạ.”
Lục phu nhân vung tay hất bay chén trà trên bàn, "xoảng" một tiếng rơi vỡ đầy đất. Trong ấm là nước vừa mới đun sôi, bị hất tung lên, có ít nhiều bắn vào người tiểu nha hoàn.
Giữa mùa hè, y phục mỏng nhẹ, cảm giác bỏng rát lập tức truyền vào da thịt, nàng ta vẫn cố nhịn đau, cúi đầu không dám lên tiếng.
Tựa như đã quen với điều đó.
Lục phu nhân vẫn đang mắng: “Ra khỏi nhà từ sáng sớm đến đêm khuya mới về, trước đây còn dám ầm ĩ đòi nạp cái ả nghèo rớt mồng tơi Trương Chỉ Lan kia làm thiếp, bây giờ thì ngày ngày chỉ biết lông bông bên ngoài.”
Trương Chỉ Lan là cháu gái xa bên ngoại của bà ta, từ lâu bà ta đã không ưa, rõ ràng cha mẹ đều qua đời, đến phủ tướng quân nương nhờ, vậy mà chẳng biết điều, lúc nào cũng tỏ vẻ mình cao quý. Bà ta thương hại mới cho ăn bữa cơm, ấy vậy mà nàng ta chẳng biết điều còn dám câu dẫn Minh Thâm, không tự soi lại mình nặng bao nhiêu lạng.
Thật ra nếu nạp làm thiếp thì cũng không phải là không thể, chỉ là một con bé có chút nhan sắc mà thôi, nhưng bà ta ghét nhất là cái cảnh Minh Thâm ngày ngày cứ quấn lấy Trương Chỉ Lan.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT