"Được! Được!" John vội vã gật đầu, ánh mắt ánh lên sự biết ơn pha lẫn lo sợ. Anh dường như sợ rằng mình chỉ cần chậm trễ một chút thôi, Dương Tử Thanh sẽ đổi ý và không cho anh ta đi cùng nữa.
Thực tế, việc Dương Tử Thanh quyết định khi nào xuất phát không khiến ai trong nhóm thấy có gì bất ổn. Cả nhóm chỉ có năm người: Bình An không có tiếng nói; Phí Hạo Hải chỉ cần lo cho bản thân sống sót đã là may mắn lắm rồi; John từ lâu đã ở vị trí phụ thuộc; còn Sở Tiện, tuy là trụ cột tinh thần của cả nhóm, nhưng từ khi Dương Tử Thanh xuất hiện, vị trí ấy cũng không còn vững chắc. Hơn nữa, trước đó cô đã nói rõ: muốn đi thì phải tranh thủ trước Tết Trung Thu.
Dù cô chưa từng nhắc đến chuyện này, mà giờ đột ngột nói muốn đi, Sở Tiện cũng sẽ không phản đối. Anh không phải là người độc đoán.
Dương Tử Thanh cũng không thấy có gì sai. Chỉ là vài người sống sót cùng nhau, có gì thì bàn bạc thẳng thắn, không cần tranh giành quyền lực hay thể hiện bản thân.
Cô liếc nhìn Bình An. Cậu bé khẽ giật mình, như hiểu ra điều gì đó, liền nhỏ giọng: “Em đi giúp anh John.”
Sở Tiện không nhận ra Dương Tử Thanh cố ý đẩy Bình An đi, vẫn mỉm cười, hơi nghi hoặc hỏi: “Cô Dương, hôm nay cô đi đâu vậy?”
“Tôi đã nói sẽ quay lại quảng trường âm nhạc tìm thêm đồ mà. Ở đây không có việc gì cho tôi làm, nên tôi đi. Tôi đã nói với anh rồi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play