Sở Tiện nheo mắt, ánh nhìn hoài nghi găm chặt vào thứ đang nằm gọn trong lòng bàn tay Dương Tử Thanh. Đó là một sinh vật lông trắng muốt. Nó không giống bất kỳ con vật nào anh từng thấy trước tận thế, nhưng lại tỏa ra một luồng năng lượng quen thuộc đến lạnh sống lưng. Còn Dương Tử Thanh thì đang trừng mắt nhìn nó, giọng nói lạnh lùng, đầy vẻ đe dọa: “Đã bảo không được phá rối rồi mà, muốn bị nhốt lại không?”
“Gừ... gừ...” Sinh vật đó, bị cô túm chặt lớp lông sau gáy, phát ra tiếng kêu mềm mại như một chú mèo con, hoàn toàn đối lập với vẻ ngoài dữ tợn và hoang dã mà nó đã thể hiện lúc trước.
Sở Tiện giật mình kinh ngạc. Anh nhìn kỹ hơn, nhận ra con vật này chỉ nhỏ bằng cẳng tay người lớn, toàn thân phủ một lớp lông trắng muốt nhưng hơi thưa. Nó không giống mèo, cũng chẳng phải chó, mà có nét giống cáo. Bị túm cổ, tứ chi mềm oặt buông thõng, cái đầu nhỏ ngẩng lên, đôi mắt đen láy như hai viên bi ve lấp lánh sự đáng thương, nhìn chằm chằm Dương Tử Thanh.
Bình An là người đầu tiên phá vỡ sự im lặng: “Oa, một con mèo nhỏ dễ thương quá!”
Phí Hạo Hải bước đến gần, trong mắt thoáng hiện lên một nét u buồn. Anh nhớ đến con mèo nhỏ mà Tiểu Ái đã từng yêu quý, và đàn mèo đột biến đã vây quanh cô bé sau khi tận thế bùng nổ. Trong số đó, cũng có một con nhỏ nhắn, trắng muốt, đáng yêu y hệt thế này.
Anh ta dè dặt hỏi: “Đây… là thú cưng của cô sao?”
Dương Tử Thanh liếc anh một cái, gật đầu: “Cũng coi là vậy, tôi nuôi giúp một người bạn. Trước đó nó bị lạc, nay mới tìm lại được. Nó tên là Sữa, hơi nghịch một chút nhưng sẽ không làm hại ai.” Nói rồi, cô giơ con thú nhỏ ra trước mặt mọi người, giọng nói pha chút ra lệnh, "Sữa, chào hỏi đi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT