Tác giả: Lê Tử Điềm Điềm
Hứa Hoài Khiêm cùng đoàn người bước lên hành trình đến Thịnh Bắc. Trước khi đi, Trần Liệt Tửu vẫn chưa cấp một lời công đạo xác đáng về việc thăng tước cho đám ca nhi kinh thành, điều này khiến những huynh đệ vốn đã khó khăn lắm mới có chút ý chí tiến thủ, lấy hết can đảm rời nhà, phải ngậm bồ hòn làm ngọt.
Bọn họ cũng muốn giống Trần Liệt Tửu, tự mình tranh một hơi, không để người ngoài khinh thường.
Nhưng Trần Liệt Tửu vừa đi không biết khi nào mới trở về. Chờ cậu ấy trở lại, có lẽ bọn họ đã sớm bị người trong nhà gả lung tung, ở nhà còn không thể tự mình làm chủ, gả ra ngoài, đến nhà người khác càng không làm chủ được.
Trong lòng đám ca nhi nghẹn một cục tức, đồng thời, người nhà của họ lại càng thêm ấm ức.
“Vốn tưởng rằng có một ca nhi xuất đầu, ca nhi nhà chúng ta có thể nương theo mối này, cũng có thể mưu phúc lợi cho gia đình, để chúng ta cũng được hưởng phúc. Không ngờ, bận rộn lâu như vậy, chẳng vớt vát được gì.”
“Ta thấy a, Trần Liệt Tửu kia cũng chỉ là một ca nhi biết tự mình hưởng thụ thôi. Tước vị của cậu ta đều nhờ Hứa đại nhân mà có, cậu ta có thể có chiêu trò gì để đám ca nhi trong nhà không phải sống vất vả chứ. Thay vì xem những sách vở vô dụng kia, không bằng tự trang điểm cho tốt, học chút thủ đoạn ngự phu, biết đâu ngày sau chúng ta tìm cho nó một mối hôn sự tốt. Chỉ cần nó gả đi, có thể nắm chặt tướng công này, về sau tiền đồ của tướng công nó, không chừng cũng có thể giống Trần Liệt Tửu, nương công lao tướng công mà hưởng tước vị gì đó.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play