Thời gian cấp bách, Hứa Hoài Khiêm vì tranh thủ thời gian, ngay cả thân thể của mình cũng đành mặc kệ, việc của Thiên Hương Các phải xen vào, việc cứu tế càng phải xen vào.
Có khẩu lệnh của Hứa Hoài Khiêm, Phùng Thắng lập tức phái bộ hạ của mình ra ngoài, phân tán khắp Phong Lương huyện, bảo họ từng nhà đến các thôn xóm tìm lý chính, thôn trưởng thông báo các thôn dân dọn đi ngay trong đêm.
“Dọn đi ngay trong đêm?!”
Đám người này tản ra khắp Phong Lương huyện không bao lâu, Phong Lương huyện vốn trầm mặc bỗng trở nên ồn ào náo động.
Không ít người vẫn còn ngủ mơ màng, đột nhiên nghe tin phải dời đi thì đờ đẫn cả người, không ngờ lại còn phải dọn ngay lập tức, dọn suốt đêm!
Việc này đừng nói là người khác, ngay cả các lý chính, thôn trưởng nhận được tin cũng tỏ vẻ không thể chấp nhận: “Quân gia, có thể nào khoan dung thêm hai ngày không? Lúa mì vụ đông trong đất vừa mới gieo xong, gà vịt ngỗng trong nhà, hành lý gì đó cũng phải dọn dẹp. Quan trọng là, nhi tử của ta đi buôn bán, còn chưa về, ta phải ở nhà chờ hắn về!”
“Ta mặc kệ ngươi lúa mì vụ xuân hay lúa mì vụ đông, trong nhà không dọn dẹp, nhi tử ngươi có về hay không về, bệ hạ hạ thánh dụ, muốn các ngươi suốt đêm dọn, các ngươi phải suốt đêm dọn.” Đối với việc này, các tướng sĩ một chút tình cảm cũng không để lại, nói muốn họ dọn bây giờ, thì họ phải dọn bây giờ, nhưng họ cũng không phải là không cho bá tánh của mình hy vọng, “Dọn bây giờ, đến nơi còn được cấp bạc an trí, dọn chậm thì chẳng có gì cả!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play