Tin tức kia không biết thật giả thế nào.
Nhưng có nhiều gia phó quan lại trong kinh cùng tụ về huyện Đào Nguyên như thế, cũng không phải chuyện có thể gạt người được.
Tri phủ Vĩnh An phủ trong nhất thời do dự không quyết, kinh thành ở quá xa, hắn có thể khống chế được một mảnh đất ở Xương Nam, nhưng muốn vươn tay đến tận kinh thành thì vẫn có chút lực bất tòng tâm.
Còn tên tú tài thiêu than kia, cũng không phải là người hắn có thể tùy tiện động đến. Người của hắn tra ra, tú tài ấy chẳng biết từ bao giờ đã bám được vào “tân quý” Tống Vân Phàm ở phủ Tô Châu. Chính là nhờ Tống Vân Phàm ra mặt chống lưng, mới khiến cho đám than ấy có thể bán chạy ở kinh thành.
Mà tất cả những chuyện này, đều là diễn ra dưới mí mắt hắn – một vị tri phủ – vậy mà hắn lại chẳng hề hay biết.
Chuyện này khiến tri phủ Vĩnh An phủ cảm thấy thất bại vô cùng. Hắn tự nhận mình là hạng tham quan, nhưng xưa nay chỉ cần đám huyện lệnh dưới tay không làm trái với hắn, thì hắn luôn mắt nhắm mắt mở cho qua. Nếu họ có công tích gì, lẽ ra nên báo cáo lên hắn trước mới phải. Vậy mà giờ lại vượt cấp báo thẳng lên kinh thành?
Chẳng lẽ là không tin hắn sẽ giúp bọn họ thăng quan tiến chức?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play