Đầu xuân, Trần Kim Hổ cùng Vương Uyển Uyển sửa soạn hành lý cho cậu, rồi cậu trở về tiêu cục để đi áp tải hàng.
Tiêu cục của bọn họ tên là Vĩnh Hưng, nằm trong một con ngõ nhỏ khuất nẻo tại Vĩnh Hưng phủ. Tiêu đầu là Bỉnh Hưng Đạt, một hán tử hơn ba mươi tuổi sảng khoái. Tiêu cục này là do hắn tiếp quản từ cha.
Vốn dĩ tiêu cục không lớn lắm, vả lại thời đại này cũng không có nhiều người đi xa, những lúc cần đến tiêu cục rất hiếm. Thế nên việc làm ăn của tiêu cục luôn ở mức bình bình, qua bao nhiêu năm vẫn giữ quy mô hai ba chục người, đơn hàng thì đa phần là đi khắp nơi trên trời dưới biển, tuy không thể phát tài lớn, nhưng vẫn hơn hẳn việc cày cuốc trên đồng ruộng vất vả mà kiếm miếng ăn.
Ban đầu, Bỉnh Hưng Đạt thấy Trần Kim Hổ hai chân đi lại bình thường bước về phía hắn, còn tưởng là Trần Liệt Tửu, định mở miệng hỏi sao lại đến đây, nhưng khi cậu đến gần, hắn mới nhận ra không phải. Trần Liệt Tửu không cao như thế, cũng không có nụ cười rạng rỡ như vậy.
Bỉnh Hưng Đạt kinh ngạc: “Tiểu Hổ, chân ngươi khỏi rồi à?!”
Trần Kim Hổ biết cậu trở về tiêu cục như vậy, mọi người trong tiêu cục chắc chắn sẽ ngạc nhiên, gặp ai cậu cũng cười tươi: “Là nhị ca ta chữa khỏi cho ta đó!”
“Nhị ca ngươi?” Bỉnh Hưng Đạt nhíu mày, nhà Trần Kim Hổ không phải chỉ có một đại ca Trần Liệt Tửu thôi sao, sao lại mọc ra thêm một nhị ca nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT