“Ân, sao...”
Trần Liệt Tửu mỉm cười, chẳng hề suy nghĩ, ngửa đầu lên và hôn lên mặt Hứa Hoài Khiêm mấy cái thật mạnh. Cậu nghĩ hắn không cho rằng, việc hắn làm hắn hôn, chiếm tiện nghi, sẽ là hắn ư?
Tiểu tướng công của hắn đẹp đến thế, hắn hôn cả đời cũng không đủ.
"Nói mau, không nói ta còn hôn ngươi nữa!" Hứa Hoài Khiêm da mặt mỏng, bị Trần Liệt Tửu hôn như vậy, làn da trắng đến trong suốt ngay lập tức lưu lại mấy vệt đỏ. Cậu tuy không cao bằng Hứa Hoài Khiêm nhưng khí thế mười phần mà kẹp chặt cằm hắn, ánh mắt híp lại, không hề che giấu vẻ trêu chọc, giống hệt một tên ác bá đang trêu ghẹo tiểu tức phụ.
Hứa Hoài Khiêm bị ánh mắt nóng bỏng và trắng trợn của cậu nhìn đến chẳng được tự nhiên, vợ của hắn, quả thật không có chút nào gọi là hàm súc.
"Quan phủ cho ta năm mẫu ruộng đất và năm mẫu ruộng dâu. Ta nghĩ sẽ trồng gừng trên ruộng đất và hoa tiêu trên ruộng dâu. Dù sao hiện tại ta là tú tài, lại không có thu nhập từ thuế, muốn trồng gì thì trồng nấy." Hứa Hoài Khiêm cúi đầu hôn lên mu bàn tay đang kẹp cằm hắn của vợ, rồi ôm cậu, khe khẽ nói nhỏ bên tai.
Đời nhà Tấn có khoa cử nhưng vẫn thi hành chế độ chia điền của đời Tùy-Đường. Phàm nam tử từ mười tám tuổi trở lên được coi là đinh, sẽ được quan phủ ban cho năm mẫu ruộng đất và năm mẫu ruộng dâu. Ruộng dâu có thể truyền cho con cháu hoặc mua bán. Ruộng đất thì không thể mua bán, sau khi chết sẽ phải trả lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT