Hứa Hoài Khiêm cùng Trần Liệt Tửu mãi không ra khỏi phòng, bên ngoài sân sớm đã có một đám người chờ sẵn, dần dần bắt đầu mất kiên nhẫn: “Còn đi nữa không, mặt trời cũng sắp lặn rồi!”
“Ta đi xem thử.” Vương Uyển Uyển đã sớm ngồi lên xe bò, nghe thấy bọn họ oán than liền nghĩ nghĩ, nhảy xuống xe, đi về phía phòng của Hứa Hoài Khiêm và Trần Liệt Tửu.
Đã nửa canh giờ trôi qua, dù nhị ca có thích tô son điểm phấn chải đầu trang điểm, thì cũng không nên lâu như thế này…
Nàng đang vừa nghĩ vừa đi đến gần phòng bọn họ, liền nghe thấy tiếng động sột soạt sột soạt từ trong phòng truyền ra, cửa sổ còn đóng không chặt, làm nàng đứng sững người, sắc mặt bỗng đỏ bừng lên, quay đầu bỏ chạy.
Trở lại bên đoàn xe, nàng cảm thấy hôm nay bọn họ tám phần là không ra khỏi cửa được, liền dứt khoát nói với đám người đang chờ: “Bọn họ còn có việc khác phải làm, hôm nay sẽ không đi nữa, các ngươi cứ về trước đi.”
“Sao lại không đi!” Mọi người bất mãn oán trách.
Vương Uyển Uyển mặt đỏ bừng nhưng vẫn cố giữ bình tĩnh: “Tiền công vẫn tính như thường, hôm nay không đi thì thôi, ngày mai đi cũng thế.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT