Gặp người bị vả mặt thì đã đành.
Chưa từng thấy có ai tự dâng mặt lên cho người ta vả như thế!
Một lời này của Mã Thúy Phân vừa thốt ra, liền khiến ánh mắt Hứa Hoài Khiêm dừng lại trên người nàng. Trong trí nhớ còn sót lại của nguyên chủ, vừa thấy gương mặt này liền nhận ra — đây là đại bá mẫu của nguyên chủ.
Người đàn bà miệng lưỡi bén nhọn ấy, sau khi nguyên chủ bị Trần Liệt Tửu "cướp" đi, đã đích thân đến trước mặt nguyên chủ mà nói:
“Dù sao cha mẹ ngươi cũng chết rồi, ngươi ở nhà cũng chỉ liên lụy bọn ta. Trần Liệt Tửu nếu coi trọng ngươi, ngươi liền theo hắn bái đường đi. Vừa hay làm tang sự cho cha mẹ ngươi, bọn ta cũng thay ngươi ứng trước mười lượng bạc, ngươi coi như trả nợ bạc cho chúng ta.”
Nguyên chủ nghe xong lời này, hoàn toàn đánh mất ý chí sống, nhân lúc hai người trông coi hắn không chú ý, chạy ra bờ sông, một đầu nhảy thẳng xuống.
Tuy tháng Tư không lạnh, nhưng nước sông vẫn còn rét buốt. Thân thể hắn yếu ớt, lập tức mất mạng, sau đó là Hứa Hoài Khiêm xuyên qua nhập vào thân xác, được Trần Liệt Tửu nghe tin chạy đến vớt lên từ trong nước, còn làm hô hấp nhân tạo cứu sống, mời đại phu đến chữa trị, sợ hắn tỉnh lại lại luẩn quẩn trong lòng muốn tìm chết, liền nhờ Hồng bà mối tới khuyên nhủ.
Ý ban đầu của hắn là bảo Hồng bà mối khuyên hắn đừng tìm chết, còn sống vẫn tốt hơn, ai ngờ bà ta lại hiểu lầm trọng điểm, nghe thành: “Ở rể cũng còn hơn là chết.”
Những chuyện phía sau, ngay cả Hứa Hoài Khiêm và Trần Liệt Tửu cũng không biết rõ.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play