Tác giả: Lê Tử Điềm Điềm
Trên đường từ cửa sau thư viện trở về, cả người Hứa Hoài Khiêm từ đầu đến chân đều như đang bay bổng, trong đầu không ngừng lặp lại hình ảnh Trần Liệt Tửu vừa rồi chủ động thân cận, khóe môi vẫn không ngừng cong lên, cảm giác mềm mại ngọt ngào ấy dường như còn vương trên người hắn thật lâu chưa tan.
Hắn đi đã lâu, chờ đợi cũng không ngắn, thế mà vừa về tới đã một bộ dạng xuân tâm phơi phới, khiến Bùi Vọng Thư không nhịn được trêu:
“Bị tiểu nương tử nhà nào tìm đến cửa tặng thu ba() rồi hả? Nhìn ngươi vui vẻ như vậy.”
() Thu ba 秋波: nghĩa đen là “ánh mắt mùa thu”, một cách diễn đạt trong văn học cổ để chỉ ánh mắt đưa tình quyến rũ của nữ nhân.
“Đừng nói bậy, không có tiểu nương tử gì cả.” Hứa Hoài Khiêm đặt hộp cơm Trần Liệt Tửu đưa xuống, khóe môi vẫn chưa chịu hạ xuống, vẻ mặt đầy tự hào: “Là phu lang của ta tới xem ta.”
“Khụ khụ khụ ——” Bùi Vọng Thư ho khan vài tiếng, không thể tin được mà từ trên xuống dưới đánh giá hắn: “Ngươi cưới phu lang từ lúc nào thế?” Nhìn kiểu gì thì Hứa Hoài Khiêm cũng không giống dạng người đã thành thân, thân thể vừa gầy vừa yếu, chẳng có chút khí thế làm phu quân.
“Không phải cưới phu lang,” Hứa Hoài Khiêm lắc đầu, vẻ mặt bình tĩnh nói, “Là ta ở rể cho phu lang của ta!”
“Khụ khụ khụ khụ khụ ——” người ho lần này không phải Bùi Vọng Thư mà là Đoạn Hữu Ngôn.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT