Trong cuộc sống sau hôn nhân, Nhu Nhu và Nghiêu Nghiêu tuy đã chuyển đến sống ở một nơi khác nhưng cuộc sống của họ về cơ bản không thay đổi. Hôm nay nếu không phải Hứa Hoài Khiêm gọi họ về ăn cơm thì ngày mai lại là Thẩm Ôn Niên. Cả hai nhà đều ở gần nhau nên việc về ăn cơm cũng rất thuận tiện. Sau khi ăn cơm trưa và trò chuyện với người nhà một lát thì lại đến giờ cơm chiều. Gần như họ không có cơ hội tự mình nấu ăn.
Thấy vậy, hai người bèn thương lượng với nhau và quyết định, cách này không ổn, nên họ thống nhất: thứ hai, tư, sáu sẽ về nhà Hứa Hoài Khiêm ăn cơm, còn thứ ba, năm, bảy thì sang nhà họ Thẩm, chỉ ăn cơm trưa thôi, còn bữa sáng và bữa tối thì họ sẽ tự nấu.
Hứa Hoài Khiêm trách họ: “Làm thế phức tạp làm gì, cứ về nhà ăn. Nhà còn thiếu hai cái bát đũa của các ngươi sao.”
Nghiêu Nghiêu làm nũng với hắn: “Cha, đôi khi chúng con cũng muốn có thế giới của hai người mà.”
Hứa Hoài Khiêm thường xuyên cằn nhằn với các con rằng hắn và Trần Liệt Tửu muốn có không gian riêng, vì thế lũ trẻ đã học được từ này.
“Được rồi.” Hứa Hoài Khiêm là người ăn mềm không ăn cứng, chỉ cần thái độ của người khác dịu đi một chút là hắn lại thỏa hiệp.
Trần Liệt Tửu đang ngồi đọc báo gần đó nghe họ nói chuyện thì không nhịn được cười.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play