Ngay khi Trường Nhạc cùng những người khác sắp tuyệt vọng thì may thay, Thái Thượng Hoàng và đoàn người cũng tìm được một người miễn cưỡng hiểu tiếng của triều Tấn và cũng miễn cưỡng hiểu tiếng của Bách Cốc thành, tạm thời có thể làm người dẫn đường.
Hóa ra, Bách Cốc thành không có khoáng sản, thứ quý giá duy nhất của họ chính là những cánh đồng lúa trĩu nặng. Vì thế, nơi đây dùng phương thức trao đổi bằng vật đổi vật.
Nhu Nhu cùng mọi người đã tìm được nguyên nhân: “Hóa ra, mấy ngày qua họ khoa tay múa chân với chúng ta là đang hỏi cách giao dịch bằng lúa.”
Hắn gãi gãi tóc, không phải không có người cầm lúa đến hỏi giá cả, mà là họ đã không hiểu, cứ luôn cầm bạc để nói chuyện với người ta, hỏi một lượng bạc thì đổi được bao nhiêu hàng hóa.
Người dân ở Bách Cốc thành vốn không có bạc, trách gì họ cứ lắc đầu rồi bỏ đi.
Tìm được nguyên nhân thì mọi việc dễ giải quyết. Sau đó, khi có người đến hỏi giá, Nhu Nhu liền chỉ vào một gánh lúa khoa tay múa chân: “Một tấm ảnh chỉ cần hai gánh lúa là được.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT