Trong lúc Hứa Hoài Khiêm và Trần Liệt Tửu đang bàn chuyện học hành của con, thì tại Thẩm phủ, Thẩm Ôn Niên và Thu Nhược Sanh cũng đang luận về chuyện này.
Vào ban đêm, Thu Nhược Sanh đang dùng nước ấm rửa mặt cho con là Thẩm Yểu, vừa làm vừa trò chuyện với Thẩm Ôn Niên: “Hôm nay nương nói, đợi đến Trung thu sẽ mời một thầy dạy âm luật cho Nghiêu Nghiêu, để bồi dưỡng nó từ nhỏ, sau này lớn hơn một chút học hành cũng không vất vả.”
Thẩm Ôn Niên ôm con, chờ Thu Nhược Sanh lau mặt cho đứa bé xong. Nghe vợ nói vậy, hắn cau mày: “Mới tròn một tuổi đã phải học âm luật rồi ư?”
Sau khi Thẩm Ôn Niên và Thu Nhược Sanh kết hôn không lâu, Thu Nhược Sanh liền có thai. Giờ đây, hai năm trôi qua, con đã hơn một tuổi, mà hắn vẫn cảm giác ngày hai người thành hôn như mới hôm qua. Bỗng nhiên nghe thấy trong nhà phải mời thầy dạy học cho đứa con mới sinh được ít lâu, hắn cảm thấy hơi vội vàng, e là không tốt cho con.
“Chẳng phải sao.” Thu Nhược Sanh cầm khăn lau nhẹ hai bên tai của Thẩm Yểu. Đứa bé sợ nhột, cười khúc khích né tránh. Thu Nhược Sanh vừa thấy buồn cười lại vừa ưu sầu: “Bây giờ thằng bé còn nhỏ thế này, đã phải nghe âm luật mỗi ngày. Ta sợ tai nó chịu không nổi.”
Cơ thể trẻ con nhạy cảm nhất, nhỏ như vậy đã phải chịu đựng tiếng đàn tra tấn mỗi ngày. Thằng bé còn nhỏ chưa biết nói, nếu lỡ có bệnh tật gì thì coi như cả đời này hỏng mất.
“Sao nương lại nghĩ đến việc mời thầy âm luật cho con?” Thẩm Ôn Niên có cùng suy nghĩ với Thu Nhược Sanh, rằng thằng bé còn quá nhỏ. Dù Thẩm gia là thế gia vọng tộc, trẻ con trong nhà từ nhỏ đã phải được bồi dưỡng theo quy củ, nhưng nhỏ thế nào cũng không thể mới tròn một tuổi đã bắt đầu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play