Diêm Thiên Trạch suy nghĩ hồi lâu, cuối cùng cũng thông suốt. Dù sao thì An Ngọc là một thương nhân, một người làm ăn mà không có chút thủ đoạn thì làm sao tồn tại nổi, huống hồ y còn là một ca nhi – mà ở triều đại này, ca nhi so với nữ nhân cũng không hơn bao nhiêu.
Nếu y chỉ đơn thuần thiện lương, lại chỉ có chút thông minh, sao có thể từng bước xây dựng được sản nghiệp lớn đến mức này?
Phải biết, hệ thống Quả Trân Trai ở kinh thành và Ngọc Đô phủ tổng cộng có đến mười mấy cửa hàng, tất cả đều do một tay An Ngọc xử lý, thậm chí còn tự mình đứng sau trù tính mọi việc – không có chút thủ đoạn thì làm sao làm được đến mức ấy?
“Bị dọa? Ta cũng không đến mức bị dọa, chỉ là... có hơi bất ngờ thôi.”
Diêm Thiên Trạch hạ tay xuống, luồn vào dưới chăn, nắm lấy tay An Ngọc.
Biết không phải mình nghĩ nhiều, Diêm Thiên Trạch cũng thả lỏng không ít, thậm chí tâm trạng còn tốt hơn nhiều, không còn thấp thỏm như trước.
An Ngọc ban đầu có chút lo lắng, sợ Diêm Thiên Trạch không chấp nhận được một mặt khác của y. Nhưng khi tay bị đối phương bao lấy trong lòng bàn tay ấm áp ẩm mềm kia, y cũng nhẹ nhõm hơn rất nhiều, can đảm hơn nhiều.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT