​Ngọc Phù Khanh theo Diệp Lan Sinh về đến đại trạch nhà họ Diệp ở Tô Thành. Dưới ánh mắt tò mò nhưng đầy khinh thường của đám người hầu, cậu đường hoàng dọn vào phòng của Diệp Lan Sinh, chẳng khác gì một “tiểu tình nhân” được bao nuôi, nay bỗng đắc thế mà nghênh ngang bước vào nhà.
​Diệp Lan Sinh có đưa cậu ra ngoài chơi hai lần nhưng dù không hề cấm túc Ngọc Phù Khanh vẫn chẳng tự mình đi đâu. So với phố phường ồn ào, cậu lại thích ngắm nhìn tòa nhà này hơn.
​Từ đại sảnh tới lầu sách, từ hoa viên tới nhà thờ tổ, cậu dùng đôi mắt tinh tường phác họa từng viên gạch, từng ngói lợp. 
Cậu tưởng tượng Diệp Lan Sinh đã lớn lên ra sao ở nơi này năm này qua năm khác và cả một viễn cảnh nếu ngày bé cậu cũng được sống trong chốn này thì sẽ thế nào.
Cậu hình dung khung cảnh ngày xuân hái hoa bắt bướm trong vườn, đêm khuya cầm đèn đọc sách nơi lầu cao, tiếng pháo rộn ràng đêm giao thừa, quỳ lạy song thân ở đại sảnh để nhận lì xì hay thắp nén nhang cho tổ tiên dưới ánh mắt chờ mong của người thân…
​Ngôi nhà rộng lớn đến mức ngắm mãi không hết này, quá đỗi giống với chốn vương hầu công khanh trong kịch, mọi tưởng tượng của cậu cũng chỉ dừng lại ở những khung cảnh phỏng theo các vở tuồng ấy.
​"Tiểu thư… tiểu thư ơi, tiểu thư của tôi, cuối cùng người cũng đã về rồi." 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play