Ngọc Phù Khanh không ở bệnh viện lâu, sau khi sức khỏe hồi phục, cậu liền trở về.
Cậu tiếp tục hát kịch, tiếp tục cùng Diệp Lan Sinh đi khắp nơi chơi bời. Hàng ngày cậu vẫn trở về căn nhà nhỏ chật chội đó. Mọi thứ dường như không hề thay đổi nhưng lại có gì đó rất khác.
Cậu không còn đối xử với Trương Thị với vẻ mặt hiền lành, cung kính, ngoan ngoãn nữa mà nhìn bà như một người xa lạ.
Trương Thị âm thầm quan sát vài ngày, cuối cùng không nhịn được chặn cậu lại, cười khẩy nói:
“Đi hỏi cho ra lẽ rồi à? Mày chỉ là giống con hát, còn ảo tưởng làm thiếu gia.”
Bà đã nhờ người thăm dò, bên ngoài chẳng có động tĩnh gì. Cái đồ tiện chủng này căn bản không có gan đi tìm Diệp Lan Sinh để đối chất.
Ngọc Phù Khanh lạnh lùng nhìn bà: “Tôi là giống ai không quan trọng nhưng chắc chắn không phải do bà sinh ra.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT